Ánh tà dương vương ánh cô liêu.
Người sinh ra liêu xiêu trong đó,
Kiếp phù sinh không ai không biết,
Bước đoạn trường như mộng đêm sâu,
Là đời người ngắn thể phù vân,
Can qua cũng, dăm ba tiếng cười!
Sáu mươi năm đoạn trường ai bước,
Cũng như nhau biết trước kiếp người.
Chỉ duy nhất điều ai hẳn biết:
Chí phong trần có hẹn giang san!?
Non sông một dãi tổ tiên đó,
Cũng dãi này con cháu mai sau.
Người hôm nay có còn tiếp bước,
Để muôn đời con cháu nương thân!?
Dẫu gian nan, đời chi chẳng có,
Như năm xưa Ngô Vương dựng lại,
Rồi Đức Thánh giữ nền văn hiến,
Cùng Thái Tổ, Bồ Đề kiến thiết!
Nước non này ngàn xưa vang dấu,
Dấu người Nam giữ vững biên cương!
Chí cha ông đã vì Tổ quốc,
Hỏi cháu con, tiếp bước hay không?
Một đời ai, ai cũng một đời,
Sống đó mai đi, cũng chọn lời:
Lời quyết sống cho nên đáng sống,
Đừng thẹn thùng đánh mất Cha Ông!
Chí Đông A, da ngựa bọc thây,
Núi Chí Linh, ba lần hẹn ước,
Nắng Ba Đình, thấy nền Độc lập,
Ngoài Biển Đông, ta có nghe... tiếng gầm thét của Tiền nhân!
Nước non này, ngàn năm mãi mãi,
Vạn năm xưa, thiên thu quảng đại,
Dòng máu Lạc một cõi phương Nam,
Trời đất Nam, là của Dân Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét